Con trai và con dȃu tȏi nghe vậy, xúc ᵭộng bật khóc nức nở.
Tôi năm nay 65 tuổi, vợ tôi mất cách đây 13 năm do bạo bệnh. Từ ngày bà ấy mất, tôi sống một mình, cảm thấy rất cô đơn nên tôi đã đi bước nữa 2 lần nhưng đều kết thúc trong thất bại.
Cả hai người vợ sau của tôi đều đến với tôi chỉ vì ham muốn tiền lương hưu hàng tháng hơn 15 triệu của tôi. Chỉ cần tôi đưa tiền, họ sẽ chăm sóc tôi rất chu đáo, không phải động tay vào bất cứ việc gì. Ngược lại, khi không có tiền, họ sẽ tỏ thái độ khó chịu, không nấu cơm, giặt giũ, thậm chí còn kiếm cớ gây sự với tôi.
Tôi hiểu rằng lương hưu của mình tuy cao nhưng không thể nào đưa hết cho vợ được. Tôi cần phải tiết kiệm cho bản thân và dành dụm cho cháu trai.
Sau khi tái hôn, tôi muốn tiết kiệm một chút nhưng thật khó! Mỗi khi tôi muốn tiết kiệm, vợ đều tỏ ra khó chịu, nói rằng tôi có tiền mà không chịu bỏ ra. Tôi là người gánh vác mọi chi tiêu trong gia đình, thường xuyên mua sắm quần áo, giày dép cho họ. Thậm chí, tiền đi du lịch cũng do một tay tôi chi trả. Tôi đã đối xử với họ rất tốt nhưng họ vẫn chưa hài lòng.
Tôi đã lớn tuổi, không thể chịu đựng nổi những cuộc cãi vã triền miên nên đành ly hôn. Sau đó tôi sống một mình.
Bữa cơm gia đình tưởng chừng đầm ấm nhưng lại ẩn chứa nhiều toan tính
Đợt vừa rồi, con trai và gia đình nhỏ của nó về thăm tôi. Trong bữa cơm, con trai liên tục khuyên tôi nên chuyển đến ở cùng. Nó nói rằng tôi đã lớn tuổi, lại bị cao huyết áp, sống một mình rất nguy hiểm, nhỡ chẳng may có chuyện gì thì không có ai bên cạnh.
Tôi đáp: “Bố không muốn làm phiền các con. Công việc của các con bận rộn như vậy, lấy đâu ra thời gian mà chăm sóc bố? Các con cứ lo cho cuộc sống của mình là được rồi, không cần phải bận tâm đến bố. Bố nghĩ vẫn cứ nên tìm một người phụ nữ lớn tuổi, hai người già nương tựa vào nhau tốt hơn”.
Vừa dứt lời, con dâu tôi liền nói: “Bố à, bố đã lớn tuổi rồi, đừng nghĩ tới chuyện tái hôn nữa. Sau này bố cứ chuyển đến ở cùng chúng con, chúng con đảm bảo sẽ chăm sóc bố chu đáo, để bố mỗi ngày đều được ăn ngon, mặc đẹp, không phải động tay vào bất cứ việc gì, an hưởng tuổi già”.
Ban đầu, tôi không muốn chuyển đến nhà con trai vì nghĩ rằng sống cùng con cháu sẽ không được thoải mái như ở nhà mình. Tuy nhiên, tôi không thể cưỡng lại sự thuyết phục của con trai và con dâu nên đành thu dọn hành lý, chuyển đến nhà chúng.
Những tưởng được con cháu yêu thương, ngờ đâu lại là toan tính.